? LÚA CHÍN CÚI ĐẦU, SÔNG SÂU TĨNH LẶNG ?

Và càng trưởng thành, con người ta càng phải nói ít đi và làm nhiều hơn!

?Khi lúa còn xanh, lúa ngẩng cao đầu chót vót và thường tự vỗ ngực xưng danh để khẳng định mình. Thế nhưng bên trong bông lúa mới chỉ thơm mùi sữa.
? Càng dần già, trải qua những mưa nắng bão bùng, cây lúa ấy mới thực sự trưởng thành và không còn bốc đồng như trước nữa. ?Lúa lúc này mới thực sự là lúa, cúi đầu nhưng đã tích lũy đủ chín bên trong!

?Sông cũng vậy. Chỉ có những con sông sâu, biết hạ mình xuống thì trăm vạn con sông con suối khác mới róc rách chảy về.

Phàm làm người, khi đã trưởng thành thì càng phải nói ít đi và làm nhiều hơn. Tạo ra giá trị chứ không phải buông những lời sáo rỗng.

?Sự từng trải không hẳn chỉ là dựa theo số tuổi hay năm tháng. Mà là do những vấp váp mà họ đã từng trải qua trước đây.
Khi ấy họ đã thực sự hiểu được mình, hiểu được người, và hiểu được đời. Họ không chọn cách nói nhiều và tự tôn mình nữa. Thay vào đó họ kiệm lời hơn. Nhưng một khi đã nói thì luôn nói được - và làm được. Chắc nịch và kiên gan??

?Khi trưởng thành ta chọn cách bền bỉ phụng sự cho lí tưởng!

image
image
image
image