Cuộc đời mỗi người đều tuân thủ theo luật nhân - quả. Có âm có dương - tức tạo hoá đã gởi gắm sự cân bằng. Bên nào "quá" đều bị mất cân đối.
Ví dụ, đẹp quá thì sẽ bị phiền não,lúc nào cũng lo lắng. Xấu quá thì hay âu sầu,thiếu tự tin...Dễ thương thôi là vừa.
Nhiều tiền quá mà không biết cho đi (nhất cận thân nhì cận lân) để cân đối thì thể nào cũng bệnh tật, gđ tan rã hay con cái hư đốn...Đủ thôi là đủ. Nhận hơn phải rõ sứ mệnh của mình rồi hẵng nhận!
Nhận nhiều tri thức, biết rõ việc đón nhận của mình mà không biết trao ra thì thể nào cũng sẽ trở thành người vô minh,tự cao,tự mãn.

Trên con đường học tập,tu tập ta thường được chỉ bảo nên" im lặng", ẩn mình, ẩn đi năng lượng....lặng lẽ học bởi lúc đó ta chưa đủ trí tuệ để nhận biết và đối phó với ma quỷ ở xung quanh, với lời dèm pha,châm chọc, nhạo báng....ta dễ bị "gãy" giữa chừng- có người trở nên khép kín,ngờ vực,tiêu cực, mất hết năng lượng....thế nên phải luôn tỉnh thức để nhận diện "tiếng nói nhỏ" trong tâm trí mình.

Tâm an vạn sự an. Khi quyết định việc gì lớn thấy tâm bất an,"tiếng nói nhỏ" bảo đừng làm - thì hãy tin tưởng- người thầy trong chính mình luôn muốn giúp mình. Hãy nhận ra người thầy này nhé!