BẾP CỦI
Cháu nói thích ăn cơm cháy, thế là buổi chiều, ông bê củi từ trên gác xuống, dùng dao chặt cạch cạch; bà lôi cái xoong gang từ trong bếp ra, đãi gạo, nổi lửa thổi cơm. Gì chứ nấu cơm bếp củi mà muốn ăn cơm cháy, thì xoong gang là “số dzách”. Ngày còn bé, mẹ cháu vẫn thường qua nhà bà Kha, bà có cái xoong gang to đùng, anh em nhà Tuân Huyền vẫn nấu cơm bằng cái xoong đấy, bữa nào cũng có tảng cơm cháy to đùng to đoàng, thơm nức mũi. Cơm đó chấm chấm với nước thịt kho, mấy đứa con nít hít hà mấy hơi là “bay” cả nồi cơm.
Nhà bà Kha có một cây rơm to bự, mỗi lần nấu cơm thì anh em nhà Tuân Huyền lại chạy ra vườn, chỗ cây rơm bên cạnh chuồng lợn, rút những nụt rơm dài vàng ươm cho vào nhóm bếp, thổi cơm. Lửa đun bằng rơm thì rất dễ nhóm, lửa cháy to, mà nhanh tàn, nên cứ phải cho rơm vào liên tục. Đồ ăn nấu bằng lửa rơm thì hay có mùi khói. Cái cây rơm là một chỗ bày trò chơi tuyệt cú mèo. Cứ nhảy lên đó nhún cả buổi ko chán, rồi chơi trốn tìm thì có đứa còn chui vào trong cây rơm, để hở ra một cái lỗ cho dễ thở. Cái đứa đi tìm thì đoán ra là cứ thò tay vào lôi rơm ra là lộ ra cái mặt nhăn nhở của đứa kia 😊))) Thi thoảng sau trời mưa vài hôm, lật lật lớp dưới cùng của cây rơm lên còn có cả nấm rơm, mang vào nướng lên cũng trở thành món khoái khẩu của lũ trẻ con háu ăn. Ngoài cái xoong gang trứ danh, nhà bà Kha còn có cái chảo gang cũng trứ danh không kém. Chảo vừa dùng để rán trứng, vừa dùng để chưng lạc. Lạc sống mang ra cối giã cho vỡ, rồi cho vào chảo, chưng cùng với tương hay nước mắm và muối, mang ra ăn với cơm cháy, thì một lát là xoong gang với chảo gang cũng trở nên bóng nhẫy, ko còn lại một hạt :P. Mấy món này hấp dẫn đến nỗi mà trong một tuần thì Hà Bộp chỉ có năm ngày ăn chực nhà anh em Tuân Huyền, còn mấy ngày còn lại là được lôi về nhà ăn cơm 😊)))

image