Năm nay con mất ngoại người mà con yêu thương nhất đời. Có một người bố mang tên ông ngoại:
Mới đây thôi cả nhà về với ông chắt còn chơi với cụ mà giờ ông chẳng thể bên bọn con được nữa khoảng cách gần mà sao xa xôi quá.Con và cả nhà sẽ luôn nhớ ông. Nhớ tết lớn rồi năm nào cũng được ông ưu tiên lì xì,rồi năm nào sau tết ông cũng ra mở hàng cho bọn con.Lúc hai vợ chồng con khó khăn nhất luôn có ông và bà bên cạnh động viên và giúp đỡ rất nhiều,ông bà trông bí ngô cho chúng con làm tết từ 6h sáng tới 11h khuya,ông cho bí ngô ăn,thay quần áo,trông cho bí ngô ngủ...Chúng con luôn và mãi nhớ mọi điều ông giúp đỡ và chỉ bảo chúng con.Điều con buồn và tiếc nuối nhất là năm nay con đi làm ăn xa rồi ông ốm chúng con không thể gần bên ông như mọi khi , do dịch bệnh ông cũng chưa một lần nào ra thăm được quán mới của con. Con sẽ luôn nhớ nụ cười này của ông người bố thứ 2 mà con sẽ luôn luôn kính trọng và biết ơn suốt cuộc đời này của mình.

imageimage