Đời người dù có đi 1 vòng lớn thì sau cùng vẫn trở về nơi bắt đầu
Khi sinh ra chẳng có gì cuộc sống có cố gắng bao nhiêu khi chết thì lại như lúc sinh ra ( chẳng mang theo được gì)

Người chân tu đạt được cảnh giới (tiên nhân)
Có thể vì tất cả chúng sinh, nhưng lại phải hi sinh tình cảm của bản thân, từ đó gây ra chấp niệm cho người xung quanh( vậy nên khổ)

Người đi tu ăn chay niệm phật thì nghĩ để giải thoát cho nghiệp chướng cho tổ tiên nhiều đời nhiều kiếp ,nhưng lại quên đi đem lại sự yêu thương bình an cho cha mẹ những người thân còn sống mới là đạo tu

Cuộc sống người có đc đầy đủ vật ngoài thân ( nhà xe tiền của ) thì lấy tình cảm xác dục, làm khổ nhau
Người chưa có vật ngoài thân thì lấy vật chất tiền tài làm khổ nhau

Vk ck vì yêu mà lấy nhau, vì lúc đó không mong cầu dù đối phương có xấu có nghèo họ vẫn cảm thấy hạnh phúc
Nhưng khi về sống thì sao? Con người dễ quên hết cảm xúc ban đầu khi lấy mà lại để thời gian, vật chất,so bì,và khiển trách nhau, lấn chiếm, nên sinh ra khổ

Thế gian có người thì quan tâm chính tà
Có người lại quan tâm sinh tử
Có người lại quan tâm chấp nhất đúng sai
Có người lại quan tâm yêu hận

Vậy cuộc sống này không có đúng không có sai là vậy, chỉ có phù hợp hay không phù hợp

Mặt trời hnay có lặn thì ngày mai lại mọc
Dù hôm nay thế giới có lấy đi của bạn tất cả
Nhưng cuộc đời vẫn luôn cho bạn 1 món quà mang tên ngày mai

P/s nhắc nhở cho mình trên đời này tuyệt đối không đánh giá bất cứ 1 ai k có đúng không có sai mỗi người đến với cuộc đời đều mang theo sứ mệnh riêng của họ,nếu ngày hôm nay ta đánh giá, chê bai người khác 1 điều gì đó thì chính điều đó phản ánh cho ta là chính ta đang thiếu điều đó chứ k phải đối phương