-Cho đi là còn mãi giữ lại là còn nguyên
-Lúa chín cúi đầu, đại dương mênh mông chứa đầy tôm cá
-Lúc mình thịnh phải nghĩ đến lúc mình suy
-Không nghe lời của những người không thành công
-Đồng tiền có thể bẻ gãy năng lực của cuộc sống nhưng không bẻ gãy được luật nhân quả.
-Số tiền người ta cho mình mượn tiền lúc mình khó khăn = uy tín của chính mình.
-Không phải tiền bạc mà sự nghèo khó mới là nguồn gốc xấu sa của mọi tội lỗi
-Những người ở tầng lớp thượng lưu đều biết rằng tiền không mua được hạnh phúc nhưng cho cuộc sống dễ dàng và thú vị hơn trong khi người nghèo nghĩ tiền bạc là xấu xa.
-Người nghèo nghĩ giàu có khó hạnh phúc ,nghèo mà hạnh phúc thì vẫn hơn -Giàu có mà hạnh phúc đó mới là cuộc đời đáng sống.
-Người nghèo nghĩ tiền bạc có nhiều là đi lừa người khác,người giàu lại nghĩ giúp người để mình có nhiều tiền hơn.
-Người giàu mua xe không phải để khoe mẽ mà họ xứng đáng được đi
-Người nghèo sợ nổi tiếng vì thích sự yên bình còn người giàu lại dám đánh cuộc tương lai,còn người nghèo ăn mày quá khứ .
-Người giàu hành động luôn còn người nghèo thì từ từ.
-Những người thành công đều là những người mơ mộng, họ mơ mộng vì tương lai của chính họ,tương lai của những người thân và của đất nước.Họ lí tưởng nó trên mọi phương diện và rồi họ lao động để tiến về viễn cảnh xa xôi ấy một cách quyết tâm mãnh liệt để đạt được mục tiêu trong khi người nghèo mơ mộng và đợi chờ.
-Người giàu đi khắp nơi và làm những việc khiến bản thân mình hạnh phúc,họ không làm việc khoa trương.Nếu bạn không thể chăm sóc cho chính mình thì bạn không thể chăm sóc được cho người khác.
-Không thể kiếm tiền bằng cái đầu rỗng không.
-Không nói cho bố mẹ biết số nợ của mình.
-Hãy tìm cho mình một nơi gọi là sự nghiệp
-Trong khi người nghèo nghĩ rằng ích kỷ là thói quen xấu ,người giàu lại nghĩ đó là một đức tính quá đỗi bình thường vì họ xứng đáng làm việc đó.
-Muốn có cuộc đời thịnh vượng phải chiến thắng chiếc giường của mình.
-Biến cuộc đời thành một kiệt tác
-Làm những việc mình cần làm để có những thứ mình cần có.Đọc những cuốn sách cần đọc, chương trình cần xem,những người cần gặp,những nơi cần đi,chọn cơ hội cần nắm bắt.
-Tìm kiếm khách hàng trước khi ra sản phẩm
-Không nói lúc nóng giận,không hứa lúc vui sướng.
-Không bao giờ được bỏ cuộc và phải tìm một người mentor xứng tầm.
-Người giàu luôn tìm kiếm và nghiên cứu vấn đề của con người sau đó tìm giải pháp an toàn,hiệu quả nhanh chóng.
-Cố gắng tu tập mỗi ngày,thực hành tinh tấn.Khoan nghĩ về cách làm giàu hãy nghĩ làm cho tâm hồn mình hạnh phúc.
-Các câu trả lời không có đúng cũng không có sai mà chỉ phù hợp với ai trong từng thời điểm
-Kể về cuộc đời mình bằng kết quả.
-Tiền,xe,nhà của...chỉ là tác dụng phụ của quá trình bạn sống một cuộc đời có giá trị.
-Cuộc đời mình là 1 tác phẩm không có thứ hai.
-Người thành công tìm thấy cơ hội trong khó khăn,người thất bại nhìn thấy khó khăn trong cơ hội.
-Những rắc rối trong cuộc sống cho phép tôi tạo ra cơ hội,tôi được thể hiện trong sức mạnh.
-Tôi yêu thích sự thay đổi và sẵn sàng thích ứng với thử thách.
-Trên cuộc đời chúng ta chỉ thay đổi và 2 trường hợp: KHi gặp biến cố và Khi thay đổi tầm nhìn
-Cách giải quyết vấn đề tốt nhất là đừng để nó xảy ra.
-Không được dạy con đi làm công ăn lương.
-Phải sở hữu nhưng hệ thống kinh doanh.
-Ai là người sở hữu cộng đồng thì người đó giàu.
-Người nghèo noi về những người khác( ghen tị ,ganh ghét) ,người khó nghèo nói về những ý tưởng rồi lên kế hoach.
-Người nghèo khó hay phàn nàn về cuộc sống,người khó nghèo thích ứng với hoàn cảnh.
-Khi nào bạn còn đổ lỗi ,lí do... thì sựu thành công không đến với bạn vì nó cũng có lí do với bạn
-Hạnh phúc ,trân trọng,tận hưởng những gì mình đang có ở hiện tại và có mục tiêu kế hoach cho tương lai cụ thể rõ ràng.
-NGười nghèo trung thành với chuẩn mực xã hội,người khó nghèo tạo ra những quy tắc của riêng mình.
-NGười nghèo ghét bán hàng,đám đông, xây dựng hệ thống với người khó nghèo thì ngược lại.
-Người nghèo khó đi tìm một công việc ổn định ,mức lương ổn định và cầu mong một cuộc sống ổn định.
-Người giàu cần một công việc luôn thăng tiến, phát triển bản thân, quy mô kinh doanh,không nói về lương mà nói về thu nhập.
-Người nghèo hay cầu may,phàn nàn,bao biện,đổ lỗi tất cả trừ chính mình.
-Người nghèo có xu hướng bi quan,tiêu cực về cuộc sống,người khó nghèo thì ngược lại.
-Người nghèo khó hay phán xét ,bao biện,lí do.Hay biện minh cho thất bại,đổ lỗi cho người khác.
-Người nghèo khó muốn mình tốt hơn,khoẻ hơn người khác còn người khó nghèo muốn tốt hơn mình mỗi ngày.
-Cái đầu chưa đựng những nỗi sợ hãi thì sẽ không còn chỗ trống chưa đựng những điều tuyệt vời.Cái đầu chứa đầy những lời bao biện thì sẽ không có chỗ cho những giấc mơ.