Mẹ yêu dấu ❤️ đây là 1 bài tập về nhà mà chủ tịch của con giao cho mỗi người về nhà làm . Nhưng con nghĩ đây cũng chính là cơ hội mà con có thể được 1 lần viết lên nỗi lòng của mình dành cho người mẹ tuyệt vời duy nhất cuộc đời con . và con cũng nhận ra rằng , con chưa từng viết thư cho mẹ của con bao giờ mẹ ạ . nếu như không có bài tập này thì con định đến bao giờ mới viết thư cho mẹ đây ?
Những bức thư bình thường khác , cũng phải có mở bài , thân bài , và kết bài đúng không mẹ .Nhưng bức thư này sẽ khác với những bức thư con từng được học trong sách giáo khoa mẹ ạ. Con sẽ viết 1 bức thư chắc sẽ chẳng có mở bài , thân bài hay kết bài đâu mẹ ạ. mà con sẽ nói nỗi lòng của người con gái út ở xa mẹ . mong ngóng ngày về với mẹ. để được ôm cánh tay mẹ để ngủ . để được ngửi mùi mồ hôi thân thuộc gắn với con từ thời ấu thơ . để được thức zậy trong ánh nắng xuyên qua khe lá chiếu rọi vào chiếc giường con ngủ. được nghe tiếng chim hót , tiếng gà gáy vào mỗi buổi sáng . Để được ngửi mùi hoa xoan rừng thoang thoảng trong gió mát . tất cả từ âm thanh , ánh sáng đến mùi hương đều gắn bó thân thuộc với con từ ngày còn trong vòng tay mẹ. và với con đó là mùi quê hương , đó là mùi từ lòng mẹ .
Mẹ ạ . cuối tuần này cũng là ngày giỗ của bố rồi . và đó cũng là ngày đánh dấu 1 nỗi sợ đến tận bây giờ với con chỉ vơi đi 1 phần nào đó . con nhớ lắm đôi mắt mẹ khi ấy nhìn con.Con sợ ánh mắt ấy vô cùng , ánh mắt của tuyệt vọng , ánh mắt mất phương hướng , ánh mắt lo âu nhìn về 3 chị em con. Lúc đó con mới chỉ là con bé 11 tuỏi, con chỉ biết nghĩ rằng sẽ cố gắng để mẹ không phải lo lắng về con . sự ra đi của bố để lại cho cả nhà mình phải mỗi người 1 nơi . mẹ đi làm xa kiếm tiền để lo cho 3 chị em con ăn học , các chị đi học xa . còn lại mình con ở trong ngôi nhà rộng lớn. lúc đó nỗi sợ , nỗi cô đơn bao chùm toàn bộ mẹ ạ.dù vẫn luôn có bà ngoại đến ở cùng con . nhưng cũng chỉ làm con bớt sợ đi 1 chút thôi mẹ ạ . điều con cảm thấy sợ là cách đó không lâu, cả nhà đông đủ sao giờ lại có mình con . sao ngôi nhà bây giờ nó rộng và lớn quá vậy mẹ . thời điểm đó đã tạo cho con 1 nỗi sợ mà tận bây giờ đây khi nhắc đến bố thì nước mắt con tự động rơi như 1 cơn mưa rào mẹ ạ, bởi vì con chưa bao giờ buông bỏ nó. con luôn giữ nỗi sợ đó khư khư trong lòng không dám nói ra, vì con sợ mẹ và các chị nghe đc sẽ buồn .Nhưng cơ duyên con gặp được 1 người thầy , con phải cảm ơn người thầy thực sự của con , đã cho con có cơ hội được khơi gợi lại nỗi sợ đó . và để cho con lại 1 lần nữa đối diện với nó. để cho con buông bỏ nó. con muốn trong con không còn nỗi sợ đó nữa , mà tất cả chỉ là tình yêu con muốn dành cho mẹ , con còn muốn bù đắp cho mẹ những ngày tháng lam lũ 1 mình cõng 3 chị em con trên lưng . và con nghĩ chỉ là cả 3 chị em thành công và hạnh phúc thì mẹ mới thực sự yên lòng vui vẻ. để mẹ không phải lo bất cứ điều gi về 3 chị em con nữa. mẹ cứ yên tâm . 3 chị em con sẽ yêu thương , đùm bọc , để cùng nhau đi đến thành công. để mẹ được hạnh phúc , để mẹ được hãnh diện khi ai đó hỏi về 3 đứa con gái của mẹ ❤️
Con cảm ơn mẹ , người mẹ vĩ đại tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. cảm ơn mẹ đã sinh ra 3 chị em con, con cảm ơn mẹ đã tặng cho con 2 người chị tuyệt vời biết nhường nào . Cảm ơn mẹ đã gánh những lam lũ cuộc đời vì 3 chị em con." Có lẽ chẳng thể nào trả được mẹ hết công lao sinh thành . con nợ mẹ suốt đời .Con Nợ mẹ một lời tạ ơn !!!"
Hà Nội , ngày 7 / 4 / 2021
Con yêu mẹ ❤️