Tình yêu động vật

"Chỉ có người chưa được tiếp xúc với các con vật nhiều, chứ không có người không yêu động vật" Nhà bà ngoại mình hồi bé có nuôi mèo, vì ông ngoại rất thích mèo. Trong trí nhớ của mình, ông hiền từ, điềm tĩnh lắm, ăn u

"Chỉ có người chưa được tiếp xúc với các con vật nhiều, chứ không có người không yêu động vậtkiss"

Nhà bà ngoại mình hồi bé có nuôi mèo, vì ông ngoại rất thích mèo. Trong trí nhớ của mình, ông hiền từ, điềm tĩnh lắm, ăn uống mọi thứ rất chậm rãi, ông ăn ở khay nhỏ riêng, không chung với mọi người. Con nhớ ông bà quá, và luôn tâm niệm, an ủi chính mình: "Người mất chỉ thực sự mất đi khi hình ảnh họ không còn trong tâm trí mình nữa".

Thực ra lúc trước mình cũng không yêu mèo, yêu chó gì lắm đâu. Nhà bà ngoại mình nuôi, mình cũng tiếp xúc với nó hồi bé, nhưng mình không còn nhớ kỉ niệm gì lắm. 

Mình bắt đầu cảm thấy thích mèo và các con vật khi nhà anh mình bắt đầu nuôi mèo. Bác, anh chị, các cháu, đặc biệt là Doanh cực kỳ quý mèo luôn. Hay cho mèo đi dạo và mang mèo qua nhà mình, tiếp xúc lâu và dần dần từ đó mình cảm thấy ồ, có con vật cũng hay, cũng thích nhỉ, nó như một người bạn tâm sự cho mình đỡ buồn, đỡ cô đơn, mình cứ nói chuyện với nó tự nhiên. Mà nó kì lắm nha, hình như cũng đang hiểu được ngôn ngữ của mình.

Rồi nhà chú, bên cạnh nhà mình cũng lấy mèo nhà anh để về nuôi. Bé Diệp hay Trang lúc đầu cũng rất sợ mèo, mèo động vào tí là sợ chạy mất dép, hét to lên rồi. Nhưng nhà nuôi, rồi cũng phải tiếp xúc, bây giờ đã bế được mèo rồi, và cũng có tình yêu với mèo, hay đi mua phụ kiện xinh xinh trang trí cho mèo, tắm cho mèo bằng sữa thơm. Và đặc biệt khi mỗi bữa ăn cơm, Trang đều dành phần, cắt thịt những chỗ ngon dành phần mèo.

Bây giờ ra đường, nhìn thấy chó hay mèo mình cũng cực kỳ thấy thân thiện, ngồi lâu quá, thấy chó là bế nó, vuốt ve và nói chuyện với nó. Hôm nào đi sửa xe, có con chó của bác chủ ngồi ở đó. Nó tiến lại gần mình, con chó có lẽ lâu ngày không được vệ sinh, những cái lông xù dài xuống che cả mắt mình, nhìn thấy thương ghê, nói to để bác nghe thấy "Ôi, không ai cắt lông cho à, dài như này thì làm sao nhìn thấy được ánh sáng, ui, thương quá, thương quá!". Lúc đầu có lẽ nó lạ người không quen, sau khi mình nói chuyện một hồi và vuốt ve cái đầu, tấm thân thì cứ một lúc cứ chạy đi rồi chạy lại chỗ mình, nhảy cẫng lên và xoa xoa vào chân mình, chiếc lưỡi ve vào quần mình. Và thực sự tự nhiên lúc đấy mình cảm thấy "ồ, hình như nó hiểu mình nói gì đó, ôi, sung sướng quá".

Cảm giác được con vật hiểu mình nói gì, nó quý mến mình cũng vui lắm chứ nhỉ?

Đó, chỉ có người chưa được tiếp xúc nhiều với động vật thôi, chứ được tiếp xúc nhiều, tự nhiên cảm thấy yêu chúng nhiều lắm, ăn thịt chúng tội nghiệp lắm.

Yêu mèo, yêu chó, trân trọng, biết ơn sự sống của mọi sinh vật trên thế gian này. Thực ra chúng cũng như mình thôi.

 

 

 

 
0 Lượt xem