Một căn bệnh ngặt nghèo có thể là tiếng chuông chánh niệm thức tỉnh ta , là cơ hội để ta tu tập và bắt đầu một nếp sống tâm linh . Vì vậy bệnh tật cũng có phần tốt , giúp ta lớn lên .
Sự thực tập biết chấp nhận , không lo lắng , vui trong giây phút hiện tại có khả năng chữa trị rất lớn . Nhiều người bị ung thư đã có thể kéo dài sự sống khá lâu nhờ thực tập được như thế .
Một anh bạn ở Canada đến thăm tôi và cho tôi hay tin là bác sĩ dự đoán rằng anh chỉ có thể sống được thêm hai tháng . Tôi nói với anh ; “ Anh hãy thưởng thức tách trà này với tôi . Hãy quên hết mọi việc , chỉ ý thức rằng anh đang còn sống , đang ngồi với Tăng Thân . Hãy chú tâm vào tách trà và vui trong giây phút này .” Và anh ta đã làm được như vậy . Sau khi tiếp nhận Năm Phương Pháp Thực Tập Chánh Niệm và áp dụng vào sự thực tập hằng ngày , anh ta đã sống thêm mười ba năm nữa . Vì vậy , chúng ta không thể nào biết trước được tương lai ra sao .
Hãy học hỏi và tu tập , tận hưởng những năm tháng còn lại của đời mình .
Trong khi còn sống thì nên vui sống trong từng giây phút và dành thời gian để quán chiếu sâu sắc tự tánh bất sinh bất diệt của mình .
Hãy nhìn đám mây trên trời . Đám mây không thể nào chết được . Đám mây chỉ có thể trở thành mưa hay thành tuyết . Là một đám mây bay lơ lửng trên bầu trời thì rất đẹp , nhưng khi đám mây rơi xuống thành mưa cũng rất đẹp . Với tuệ giác đó ta không còn sợ hãi .
Nếu trong đời sống hằng ngày ta có những ý nghĩ tốt đẹp , nói những lời ái ngữ , hành động đầy thương yêu thì đó là những cách giúp ta đi về tương lai một cách tươi đẹp . Sự tàn hoại của hình hài này không phải là một sự kết thúc . Tuệ giác đó chính là nền tảng cho hạnh phúc đích thực và không sợ hãi .